QUYẾT ĐỊNH GIÁM ĐỐC THẨM 484/2014/DS-GĐT NGÀY 28/11/2014 VỀ VIỆC TRANH CHẤP HỢP ĐỒNG VAY TÀI SẢN

TÒA DÂN SỰ TÒA ÁN NHÂN DÂN TỐI CAO

Họp phiên tòa ngày 28/11/2014 xét xử giám đốc thẩm đối với Bản án dân sự phúc thẩm số 291/2011/DSPT ngày 29/9/2011 của Tòa án nhân dân tỉnh An Giang về vụ án “Tranh chấp họp đồng vay tài sản” bị Chánh án Tòa án dân tối cao kháng nghị, có các đương sự:

Nguyên đơn: Nguyễn Thị Hợi, sinh năm 1946; trú tại 7D2, đường Thắng, phường Bình Khánh, thành phố Long Xuyên, tỉnh An Giang.

Bị đơn: Nguyễn Thị Lan, sinh năm 1952 và chồng là ông Trần Văn Nguyện, sinh năm 1948; cùng trú tại 289/2 tổ 7, đường Hùng Vương, khóm 5, phường Mỹ Long, thành phố Long Xuyên, tỉnh An Giang.

NHẬN THẤY

Theo đơn khởi kiện ngày 19/11/2008, đơn khởi kiện bổ sung ngày 12/01/2009 và quá trình tố tụng, bà Nguyễn Thị Hợi trình bày:

Do quen biết với nhau nên vào khoảng năm 2007 bà cho bà Nguyễn Thị Lan vay nhiều lần tiền, không nhớ mỗi lần bao nhiêu nhưng lãi suất thỏa thuận 10%/tháng. Đến ngày 10/4/2008 bà Lan viết biên nhận nợ 197.000.000 đồng, trong đó có 30.000.000 đồng là tiền hụi và 167.000.000 đồng tiền vay (có 5.000.000 đồng ông Nguyện vay vào ngày 22/7/2007, lãi suất 3%/tháng không làm biên nhận). Bà đã nhận lãi 22.350.000 đồng trước khi bà Lan viết biên nhận. Ngày 27/6 âm lịch tức ngày 29/7/2008, bà Lan viết biên nhận nợ 200.000.000 đồng (bà có nhận lãi 40.000.000 đồng trước khi bà viết biên nhận. Bà yêu cầu bà Lan, ông Nguyện trả 397.000.000 đồng và tính lãi theo quy định của pháp luật từ ngày bà Lan viết biên nhận đến ngày xét xử.

Bị đơn là bà Nguyễn Thị Lan trình bày:

Từ năm 2007 giữa bà với bà Hợi có thỏa thuận làm ăn, bà Hợi đưa tiền cho bà cho vay lại, lãi suất 20% chia mỗi người 10%, sau mỗi lần vay bà góp đủ cho bà Hợi vốn và lãi, sau đó không còn làm ăn nữa vì đã thanh toán xong. Phần nợ hụi 30.000.000 đồng bà thừa nhận còn 15 lần hụi 2.000.000 đồng như bà Hợi đã trình bày; biên nhận ngày 10/4/2008 số tiền 197.000.000 đồng là số liệu đồi chiêu giữa hai bên theo sô của bà Hợi chứ không phải là tiên nhận nợ nên bà không đồng ý trả cho bà Hợi; ngày 27/6al/2008 (29/7dl/2008) bà Hợi yêu cầu bà viết biên nhận 20.000.000 đồng chứ không phải 200.000.000 đồng. Bà đồng ý trả bà Hợi 20.000.000 đồng.

Ông Trần Văn Nguyện trình bày ông không biết chuyện làm ăn giữa vợ ông là bà Lan với bà Hợi nhưng ông có vay của bà Hợi số tiền 5.000.000 đồng vào ngày 22/8/2007 nhưng đã trả xong.

Tại bản án dân sự sơ thẩm số 46/2011/DS-ST ngày 16/5/2011, Tòa án nhân dân thành phố Long Xuyên đã buộc bà Lan, ông Nguyện liên đới trách nhiệm trả cho bà Nguyễn Thị Hợi 468.548.000 đồng.

Ngày 23/5/2011, bà Lan và ông Nguyện có đơn kháng cáo.

Tại bản án dân sự phúc thẩm số 291/2011/DS-PT ngày 29/9/2011, Tòa án nhân dân tỉnh An Giang đã sửa Bản án sơ thẩm, buộc bà Lan và ông Nguyện có trách nhiệm liên đới trả bà Nguyễn Thị Hợi 55.000.0000 đồng.

Ngày 16/10/2011, bà Hợi có đơn đề gnhị giám đốc thẩm Bản án dân sự phúc thẩm nêu trên.

Tại Kháng nghị số 329/2014/DS-KN ngày 10/9/2014, Chánh án Tòa án nhân dân tối cao đề nghị Tòa Dân sự Tòa án nhân dân tối cao xét xử giám đốc thẩm, hủy Bản án dân sự phúc thẩm nêu trên và hủy Bản án dân sự sơ thẩm số 46/2011/DS-ST ngày 16/5/2011 của Tòa án nhân dân thành phố Long Xuyên, tỉnh An Giang; giao hồ sơ vụ án cho Tòa án nhân dân thành phố Long Xuyên, tỉnh An Giang xét xử sơ thẩm lại theo đúng quy định của pháp luật.

Tại phiên tòa giám đốc thẩm, Đại diện Viện kiểm sát nhân dân tối cao nhất trí với Kháng nghị của Chánh án Tòa án nhân dân tối cao.

Sau khi nghiên cứu hồ sơ vụ án, Kháng nghị của Chánh án Tòa án nhân dân tối cao, ý kiến của Kiểm sát viên và sau khi thảo luận,

XÉT THẤY

Theo giấy ngày 10/4/2008, thể hiện “tôi là Nguyễn Thị Lan đã nhận đủ số tiền 197.000 -một trăm 9 mươi bảy triệu đồng, ký tên Lan- Nguyễn Thị Lan”. Như vậy, bà Lan ghi đã nhận 197.000.000 đồng nhưng bà Lan không chứng minh được đã trả cho bà Hợi số tiền này.

Đối với biên nhận ngày 29/7/2008 có nội dung: “tôi tên là Nguyễn Thị Lan có mượn của chị Hợi số tiền là 2 trăm triệu chẵn-200.000.000, số nhà 94/2- phường Mỹ Xuyên, thành phố Long Xuyên-27/6âm/2008, sai tôi hoàn toàn trách nhiệm, ký tên Lan, họ tên Nguyễn Thị Lan”. Bà Lan thừa nhận biên nhận này do bà viết nhưng bà bị bà Hợi ép buộc, tuy nhiên bà Lan không xuất trình được tài liệu chứng minh bị bà Hợi ép buộc. Theo kết luận giám định số 216/GT/2010 ngày 06/10/2010 của Phòng kỹ thuật hình sự công an tỉnh An Giang thì: chữ “trăm” tại dòng 4 trên biên nhận ngày 27/6âm/2008 (ký hiệu A) với chữ viết trên các tài liệu mẫu so sánh mang tên Nguyễn Thị Lan (ký hiệu Ml-M3) là do cùng một người viết ra; không đủ yếu tố kết luận chữ số “0” ở vị trí sau số 20 của dãy số “200.000.000” trong biên nhận đề ngày 27-6Am-2008.

Mặt khác, Tòa án cấp phúc thẩm lấy hai quyển sổ ghi chép năm 2007 và năm 2008 của bà Lan không có xác nhận của bà Hợi để bác bỏ hai giấy biên nhận nêu trên và xác định bà Lan, ông Nguyện nợ bà Hợi 55.000.000 đồng (gồm tiền hụi 30.000.000 đồng, tiền vay 20.000.000 đồng và tiền ông Nguyện vay 5.000.000 đồng) là không có căn cứ. Do đó, Hội đồng giám đốc thẩm Tòa Dân sự Tòa án nhân dân tối cao xét thấy cần phải hủy Bản án dân sự phúc thẩm của Tòa án nhân dân tỉnh An Giang để xét xử phúc thẩm lại mà không cần phải hủy cả Bản án dân sự sơ thẩm của Tòa án nhân dân thành phố Long Xuyên như đề nghị tại Kháng nghị của Chánh án Tòa án nhân dân tối cao.

Vì các lẽ trên và căn cứ vào khoản 2 Điều 291, khoản 1 Điều 296, khoản 3 Điều 297, Điều 299 Bộ luât tố tụng dân sự.

QUYẾT ĐỊNH

Hủy Bản án dân sự phúc thẩm số 291/2011/DS-PT ngày 29/9/2011, Tòa án nhân dân tỉnh An Giang về vụ án “Tranh chấp hợp đồng vay tài sản” giữa nguyên đơn là bà Nguyễn Thị Hợi với bị đơn là vợ chồng bà Nguyễn Thị Lan, ông Trần Văn Nguyện.

 

Tên bản án

QUYẾT ĐỊNH GIÁM ĐỐC THẨM 484/2014/DS-GĐT NGÀY 28/11/2014 VỀ VIỆC TRANH CHẤP HỢP ĐỒNG VAY TÀI SẢN

Số hiệu Ngày xét xử
Bình luận án